水龙吟·春日游摩诃池

chí shàng zhuī yóu hóng 绿 cēn chūn wǎn sháo guāng yán mèi hǎi táng zuì táo huā nuǎn tiāo cài chū xián jìn yān jiāng jìn chéng guǎn kàn jīn ān zhēng dào xiāng chē fēi gài zhēng xiān zhàn xīn tíng guǎn
chóu chàng nián huá àn huàn diǎn xiāo hún shōu yún sàn jìng lián yǎn yuè chāi liáng chāi fèng qín zhēng xié yàn shēn zài tiān luàn shān lěi wēi lóu fēi guān tàn chūn lái zhǐ yǒu yáng huā hèn xiàng dōng fēng mǎn
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《水龙吟·春日游摩诃池》是宋代词人陆游所作的一首词。上片写春日游摩诃池所见,表现出一派上下安于逸乐,毫不以国难为念的局面;下片表达词人惆怅年华渐老,功名梦断,只能茫茫然地随众人沉醉于安乐的满腔郁闷。全篇情景交融、含蓄深沉,富有感染力。

作者简介

陆游

陆游

南宋爱国诗人,中兴四大诗人

陆游(1125—1210),字务观,号放翁,越州山阴(今浙江绍兴)人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡,但收复中原信念始终不渝。他具有多方面文学才能,尤以诗的成就为最,在生前即有“小李白”之称,不仅成为南宋一代诗坛领袖,而且在中国文学史上享有崇高地位,存诗9300多首,是文学史上存诗最多的诗人。