安陆白兆山桃花岩寄刘侍御绾

yún sān shí nián hào xián ài xiān
péng suī míng jué luán xīn yōu rán
guī lái táo huā yán yún chuāng mián
duì lǐng rén gòng yǐn tán yuán xiāng lián
shí shēng cuì wēi shàng miǎo ruò luó diān
liǎng cén bào dōng zhàng héng 西 tiān
shù yǐn qīng yuè nán yuán
fāng cǎo huàn fēi luó yáo chūn yān
yuǎn gòu shí shì xuǎn yōu kāi shàng tián
lín xià yǎo zhōng yuán
yǒng shuāng tái qiān zǎi fāng lái xuán
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《安陆白兆山桃花岩寄刘侍御绾》是唐代诗人李白创作的一首五言古诗,此诗生动地描绘了桃花岩的自然风貌和人文气势,也反映了诗人从长安未遇而归的复杂心情。全诗运用多种修辞手法,充满富有浪漫主义的想象,体现了李白五言诗的风格特色。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。