桃源行

zhōu zhú shuǐ ài shān chūn liǎng àn táo huā jiā jīn
zuò kàn hóng shù zhī yuǎn xíng jìn qīng jiàn rén
shān kǒu qián xíng shǐ wēi shān kāi kuàng wàng xuán píng
yáo kàn chù cuán yún shù jìn qiān jiā sàn huā zhú
qiáo chū chuán hàn xìng míng rén wèi gǎi qín
rén gòng zhù líng yuán hái cóng wài tián yuán
yuè míng sōng xià fáng lóng jìng chū yún zhōng quǎn xuān
jīng wén zhēng lái jìng yǐn huán jiā wèn
píng míng xiàng sǎo huā kāi qiáo chéng shuǐ
chū yīn rén jiān zhì chéng xiān suì huán
xiá shuí zhī yǒu rén shì shì zhōng yáo wàng kōng yún shān
líng jìng nán wén jiàn chén xīn wèi jìn xiāng xiàn
chū dòng lùn shān shuǐ jiā zhōng cháng yóu yǎn
wèi jīng guò jiù ān zhī fēng jīn lái biàn
dāng shí zhǐ shān shēn qīng dào yún lín
chūn lái biàn shì táo huā shuǐ biàn xiān yuán chù xún
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《桃源行》是唐代诗人王维创作的一首乐府诗,此诗取材于陶渊明的散文《桃花源记》,诗中将“桃花源”中的云、树、花、竹、鸡犬、房舍以及闾巷、田园等描绘成一幅幅生动形象的画面,表现了桃源中人日出而作、日入而息的生活,处处洋溢着人间田园生活的气息。全诗笔力舒健,从容雅致,通过形象的画面来开拓诗境,充分反映了王维“诗中有画”的特色。

作者简介

王维

王维(诗佛)

唐朝著名诗人

王维(701—761),字摩诘,号摩诘居士,河东蒲州(今山西运城)人,有“诗佛”之称,与孟浩然合称“王孟”。开元进士。累官至给事中。前期写过一些以边塞题材的诗篇,但其作品最主要的则为山水诗,通过田园山水的描绘,宣扬隐士生活和佛教禅理;体物精细,状写传神,有独特成就。兼通音乐,工书画。有《王右丞集》。