赤壁赋

rén zhī qiū yuè wàng fàn zhōu yóu chì zhī xià qīng fēng lái shuǐ xìng jiǔ shǔ sòng míng yuè zhī shī yǎo tiǎo zhī zhāng shǎo yān yuè chū dōng shān zhī shàng pái huái dǒu niú zhī jiān bái héng jiāng shuǐ guāng jiē tiān zòng wěi zhī suǒ líng wàn qǐng zhī máng rán hào hào píng fēng ér zhī suǒ zhǐ piāo piāo shì huà ér dēng xiān
shì yǐn jiǔ shèn kòu xián ér zhī yuē guì zhào lán jiǎng kōng míng liú guāng miǎo miǎo huái怀 wàng měi rén tiān fāng
yǒu chuī dòng xiāo zhě ér zhī shēng rán yuàn yīn niǎo niǎo jué yōu zhī qián jiāo zhōu zhī
zi qiǎo rán zhèng jīn wēi zuò ér wèn yuē wèi rán
yuē yuè míng xīng què nán fēi fēi cáo mèng zhī shī 西 wàng xià kǒu dōng wàng chāng shān chuān xiāng liáo cāng cāng fēi mèng zhī kùn zhōu láng zhě fāng jīng zhōu xià jiāng líng shùn liú ér dōng zhú qiān jīng kōng shī jiǔ lín jiāng héng shuò shī shì zhī xióng ér jīn ān zài zāi kuàng zi qiáo jiāng zhǔ zhī shàng xiā ér yǒu 鹿 jià zhī piān zhōu páo zūn zūn xiāng shǔ yóu tiān miǎo cāng hǎi zhī āi shēng zhī xiàn cháng jiāng zhī qióng xié fēi xiān áo yóu bào míng yuè ér cháng zhōng zhī zhòu tuō xiǎng bēi fēng
yuē zhī shuǐ yuè shì zhě ér wèi cháng wǎng yíng zhě ér xiāo zhǎng gài jiāng biàn zhě ér guān zhī tiān zēng néng shùn biàn zhě ér guān zhī jiē jìn ér yòu xiàn qiě tiān zhī jiān yǒu zhǔ gǒu fēi zhī suǒ yǒu suī háo ér wéi jiāng shàng zhī qīng fēng shān jiān zhī míng yuè ěr zhī ér wéi shēng zhī ér chéng zhī jìn yòng zhī jié shì zào zhě zhī jìn zàng ér zhī suǒ gòng shì
ér xiào zhǎn gèng zhuó yáo jìn bēi pán láng xiāng zhěn jiè zhōu zhōng zhī dōng fāng zhī bái
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《前赤壁赋》一般指《赤壁赋》是北宋文学家苏轼创作的一篇赋,作于宋神宗元丰五年(1082)贬谪黄州(今湖北黄冈)时。此赋记叙了作者与朋友们月夜泛舟游赤壁的所见所感,以作者的主观感受为线索,通过主客问答的形式,反映了作者由月夜泛舟的舒畅,到怀古伤今的悲咽,再到精神解脱的达观。全赋在布局与结构安排中映现了其独特的艺术构思,情韵深致、理意透辟,在中国文学上有着很高的文学地位,并对之后的赋、散文、诗产生了重大影响。

作者简介

苏轼

苏轼(诗神)

北宋文学家,书法家、画家

苏轼(1037—1101),字子瞻,号东坡居士,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐进士。曾上书力言王安石新法之弊,后因作诗讽刺新法而下御史狱,贬黄州。宋哲宗时任翰林学士,曾出知杭州、颖州,官至礼部尚书。后又贬谪惠州、儋州。多惠政。卒谥文忠。学识渊博,喜奖励后进。与父苏洵、弟苏辙合称“三苏”。其文纵横恣肆,为唐宋八大家之一。其诗题材广阔,清新豪健,善用夸张比喻,独具风格,与黄庭坚并称“苏黄”。词开豪放一派,与辛弃疾并称“苏辛”。 又工书画。有《东坡七集》《东坡易传》《东坡乐府》等。