玲珑四犯·水外轻阴

shuǐ wài qīng yīn zuò nòng fēi yún chuī duàn qíng zhù qiáo 西 hái jiù shí fāng shù jiàn cuì xún chūn měi wèn zhuó xiǎo táo hèn yàn yīng shí xián qíng què luàn hóng fēi
shào nián céng shí chūn fēng dào jīn yuàn huái怀 nán hún jīng rǎn rǎn jiāng nán yuǎn yān cǎo chóu dài xiě cuì jiān nài duàn cháng dōu xīn wèn shèn shí fèng luán huā zài kàn xiān
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《玲珑四犯·水外轻阴》是南宋诗人高观国的作品。这首词写暮春时节,晴天白昼,词人于春日中重游旧地,流露出对往日恋情的回忆及而今的怨思。

作者简介

高观国

高观国

南宋词人

高观国(?—?),字宾王,号竹屋,越州山阴(今浙江绍兴)人。其词多写男女恋情,抒发闲适之情,芳悱缠绵。但格律严谨,字炼句琢,风格与秦观相近,深受周邦彦、姜夔诸词家影响,属风雅词派。他与史达祖交谊甚厚,经常迭相唱和。张炎将其词与姜夔、吴文英、史达祖并称。著有《竹屋痴语》一卷。