行路难

jūn jiàn cháng ān chéng běi wèi qiáo biān héng chá tián
hán hóng hán cháng shí liú liú yān
chūn jǐng chūn fēng huā xuě xiāng chē héng tián yàn
ruò yóu rén jìng pān ruò chàng jiā lái zhé
chàng jiā bǎo jiāo lóng pèi gōng yín ān qiān wàn
huáng yīng xiàng huā jiāo chūn qīng niǎo shuāng shuāng jiāng
qiān chǐ cháng tiáo bǎi chǐ zhī yuè guì xīng xiāng kuī
shān shàng yuān yāng niǎo fèng huáng cháo chú yuān ér
cháo qīng zhī zhé fèng guī tiáo luò rèn fēng chuī
zhāo líng luò rén wèn wàn cuī cán jūn zhī
rén shēng guì jiàn zhōng shǐ shū nán jiǔ shì
shuí jiā néng zhù 西 shān shuí jiā néng yàn dōng liú shuǐ
hàn jiā líng shù mǎn qín chuān xíng lái xíng chǐ āi lián
gōng qīng èr qiān dàn xián róng huá wàn nián
jiàn zhū chún jiāng bái mào wéi wén huáng quán
jīn diāo yǒu shí huàn jiǔ zhǔ dàn yáo qián
yán zuò shén xiān shǔ shēng jiāo qíng chù
cāng lóng què xià jūn lái bái shān qián yīng
yún jiān hǎi shàng miǎo nán chì xīn huì zài shí
dàn yuàn yáo nián bǎi wàn cháng zuò cháo yóu
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《行路难》是唐代诗人卢照邻创作的一首乐府诗,这首诗成功地表达了探索人生本质的强烈愿望。诗从渭桥边桔木横槎所引发的联想写起,备言世事艰辛和离别伤悲,蕴含着强烈的历史兴亡之叹;而后跨越古今,思索历史和人生,夹以强烈的抒情,将世事无常和人生有限的伤悲,抒写得淋漓尽致。全诗境界开阔,气势壮大,笔调从容,在声律对仗上反映了诗风转变期的艺术特点。

作者简介

卢照邻

卢照邻

唐朝大臣、诗人

卢照邻(约635—680),字升之,号幽忧子,幽州范阳(今北京市)人,为“初唐四杰”之一。曾任邓王李元裕府典签,继调任新都尉。后为风痹症所困,辞官,住太白山中。后来受不了疾病的折磨,自投颖水而死。他一生不得志,因邓王谋反武则天,受株连入狱,出狱后身染恶疾,生活十分艰辛,常靠乞药乞钱为生,故他的诗多忧苦愤激之辞。其作品对当时的诗歌创作有一定影响。著有《卢升之集》。