辋川图记

shì táng sòng jīn yuán zhū huà jiē yǒu píng shí zhě wèi wéi shí shān zhuāng zhī gài wéi píng shēng huà guǐ yǒu zhī chūn guān zhī táng shǐ wéi zhī suǒ wèi zhú guǎn liǔ làng děng jiē kǎo rén zhī duì tán huò fàn zhōu zhě péi jiāng shān xióng shèng cǎo rùn xiù shǐ使 rén pái huái juǎn ér wàng juàn hào rán yǒu jié zhōng yān zhī xiǎng ér zhī qín zhī fēi zhī rén guān zhě shì ér fāng shì zhě jīng ér zhī láo
rén zhī shì wán qíng ér ruò huà fēi shū zhī wèi xiū zhì rén zhī yòu suǒ xiá ér xiè wèi zhě wèi jìn lái suī huò wèi zhī rán ér yán běn zhě zhī suǒ chǐ wéi qīng cái wèi tōng xiǎn ér tiān xià gāo rén zhī fāng yǎn rán qián shēn huà shī rén pǐn dào rán shǐ使 huì shuǐ shí cǎo zhī jīng zhì ér suǒ wén shēn zhì xiàn zéi ér gǒu miǎn ér chǐ wěn luàn cuò shì zhī shén zhě zhǐ ér zhī shì yǒu jié jiāng chù míng chén zhě
dāng shí cháo tíng zhī suǒ xiǎng shèng míng ér háo guì zhī suǒ zuǒ ér yíng qīn wáng zhī suǒ shī yǒu ér dài zhě néng shī néng huà bèi zhǔ shì zéi zhī wéi bèi yán tài shī zhī shǒu chéng chàng zhōng chéng gài shì liè zhèn wàn zhī zuò zhuàng shí shì zhī hòu shì lùn zhě yán wén zhāng wèi zhǔ yòu yán jìng yīn rén shèng zhū zi wèi wéi shī suī qīng wēi ruò shǎo chéng zi wèi 绿 táng wèi hòu rén suǒ cún ruò wáng wéi zhuāng suī ér yǒu zhī rén zhī jié kuī bǎi shì fán wèi bǎi shì zhī gān táng zhě ér rén jiē chú gǒu zhī jiāng wén gāo míng zhě dāng fǎn zhī jīng xíng huò yǒu àn zhī kǎo yǎng jiān yǒu jīn zhī zhě hán wén gōng huà zhī gài ér wèi xiá shū hòu shù shì ér zhòng ér xiàng zhī suǒ wèi háo guì wáng gōng huò yǒu suǒ gǎn ér zhī suǒ xiàng yān
sān yuè wàng
复制 复制

作品简介

《辋川图记》是元代理学家刘因创作的一篇散文。此文由图本身写起,先赞其画面优美,能移人心志。继而引出议论:高超的画艺仅是小技,与士大夫修己治人的大节无关,并以王维本人在被俘以后降贼失节的经历为佐证。批评王维在安史之乱中接受伪职、后来又以名臣自居的行为,歌颂了因抗敌而英勇献身的颜真卿。全文用典简洁明了,笔势摇曳多姿,运用对比手法,议论犀利精当,推理清晰严密,充分表现了作者“理融而旨远”的写作特色。

作者简介

刘因

刘因

元代大儒,理学家、诗人

刘因(1249—1293),初名骃,字梦骥,保定容城(今属河北)人。才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题其居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年(1291),忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。有《静修先生文集》二十二卷。