原毁

zhī jūn zi zhòng zhōu dài rén qīng yuē zhòng zhōu dài qīng yuē rén wèi shàn
wén zhī rén yǒu shùn zhě wèi rén rén rén qiú suǒ wèi shùn zhě yuē rén rén néng shì ér nǎi néng shì
zǎo shùn zhě jiù shùn zhě wén zhī rén yǒu zhōu gōng zhě wèi rén duō cái rén qiú suǒ wèi zhōu gōng zhě yuē rén rén néng shì ér nǎi néng shì
zǎo zhōu gōng zhě jiù zhōu gōng zhě shùn shèng rén hòu shì yān zhōu gōng shèng rén hòu shì yān shì rén nǎi yuē shùn zhōu gōng zhī bìng
shì shēn zhě zhòng zhōu rén yuē rén néng yǒu shì shì wèi liáng rén néng shàn shì shì wèi rén
èr xīn jiū jiù kǒng kǒng rán wéi rén zhī wèi shàn zhī shàn xiū néng rén nǎi yuē néng yǒu shì shì
yuē néng shàn shì shì dài rén zhě qīng yuē
jīn zhī jūn zi rán rén xiáng dài lián xiáng rén nán wèi shàn lián shǎo wèi yǒu shàn yuē shàn shì shì
wèi yǒu néng yuē néng shì shì
wài rén nèi xīn wèi shǎo yǒu ér zhǐ dài shēn zhě lián
rén yuē suī néng shì rén chēng suī shàn shì yòng chēng
shí jiū jiù xīn kǒng kǒng rán wéi rén zhī yǒu wén shì rén zhě xiáng
shì zhī wèi zhòng rén dài shēn ér shèng rén wàng rén wèi jiàn zūn
suī rán wèi shì zhě yǒu běn yǒu yuán dài zhī wèi dài zhě néng xiū ér zhě wèi rén xiū cháng shì zhī cháng shì zhòng yuē mǒu liáng shì mǒu liáng shì
yīng zhě rén zhī rán suǒ shū yuǎn tóng zhě rán wèi ruò shì qiáng zhě yán nuò zhě yòu cháng zhòng yuē mǒu fēi liáng shì mǒu fēi liáng shì
yīng zhě rén zhī rán suǒ shū yuǎn tóng zhě rán wèi ruò shì qiáng zhě shuō yán nuò zhě shuō
shì shì xiū ér bàng xìng gāo ér huǐ lái shì zhī chù shì ér wàng míng zhī guāng dào zhī xíng nán
jiāng yǒu zuò shàng zhě shuō ér cún zhī guó jiā ér
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《原毁》选自《昌黎先生集》,是唐代文学家韩愈创作的一篇古文。此文论述和探究毁谤产生的原因,文章先从正面开导,说明一个人应该如何正确对待自己和对待别人才符合君子之德、君子之风,然后将不合这个准则的行为拿来对照,最后指出其根源及危害性。全篇行文严肃而恳切,句式整齐中有变化,语言生动而形象,刻划当时士风,可谓入木三分。

作者简介

韩愈

韩愈

唐代官员,文学家、思想家、哲学家

韩愈(768—824),字退之,河南河阳(今河南孟州)人。自谓郡望昌黎,世称韩昌黎。贞元八年(792年)进士。曾任国子博士、刑部侍郎等职,因谏阻宪宗奉迎佛骨被贬为潮州刺史。后官至吏部侍郎。卒谥“文”。倡导古文运动,其散文被列为“唐宋八大家”之首,与柳宗元并称“韩柳”。其诗力求新奇,有时流于险怪,对宋诗影响颇大。有《昌黎先生集》。