自为墓志铭

shǔ rén zhāng dài táo ān hào shǎo wèi wán zi ài fán huá hǎo jīng shě hǎo měi hǎo luán tóng hǎo xiān hǎo měi shí hǎo jùn hǎo huá dēng hǎo yān huǒ hǎo yuán hǎo chuī hǎo dǒng hǎo huā niǎo jiān chá yín nüè shū shī láo bàn shēng jiē chéng mèng huàn nián zhì shí guó jiā wáng shān suǒ cún zhě chuáng suì zhé dǐng bìng qín cán shū shù zhì quē yàn fāng ér shū shí cháng zhì duàn chuī huí shǒu èr shí nián qián zhēn shì
cháng píng zhī yǒu jiě xiàng wéi ér shàng gōng hóu jīn shì jiā ér xià tóng gài guì jiàn wěn jiě chǎn zhōng rén ér jīn shì duō jié jìng ér zhū shǒu líng pín chuǎn jiě èr shū shēng ér jiàn róng zhī chǎng jiāng jūn ér fān wén zhāng zhī wén cuò jiě sān shàng péi ér chǎn xià péi bēi tián yuàn ér ér jiāo zūn bēi hùn jiě ruò tuò miàn ér kěn gàn qiáng dān ér néng kuān měng bèi jiě zhēng duó míng gān rén hòu guān chǎng yóu kěn ràng rén xiān huǎn miù jiě liù chū zhī shèng chuài chá cháng shuǐ néng biàn miǎn zhì jiě
yǒu jiě qiě jiě ān wàng rén jiě chēng zhī guì rén chēng zhī pín jiàn rén chēng zhī zhì huì rén chēng zhī chǔn rén chēng zhī qiáng xiàng rén chēng zhī róu ruò rén chēng zhī biàn rén chēng zhī lǎn sàn rén xué shū chéng xué jiàn chéng xué jié chéng xué wén zhāng chéng xué xiān xué xué nóng xué chéng rèn shì rén zhī wèi bài zi wèi fèi wèi wán mín wèi dùn xiù cái wèi shuì hàn wèi lǎo mèi
chū zōng zi rén chēng shí gōng shí gōng hǎo zhe shū suǒ chéng zhě yǒu shí kuì shū zhāng shì jiā liè chuán láng huán wén míng yòng shǐ quē shū mèng shuō líng chāng jiě kuài yuán dào náng shí 西 mèng xún juǎn bīng xuě wén xíng shì shēng wàn dīng yǒu yuè èr shí mǎo shí guó xiāng wēng zhī shù zi yuē táo rén yòu duō tán yǎng wài tài rén zhě shí nián wài tài yún gōng huàn liǎng guǎng广 cáng shēng niú huáng wán yíng shù nān zhì shí yǒu liù suì shí jǐn zhī ér jué shǐ liào
liù suì shí ruò wēng xié zhī lín méi gōng xiān shēng kuà jiǎo 鹿 wèi qián táng yóu duì yuē wén wén sūn shàn shǔ duì miàn shì zhī
zhǐ píng shàng bái jīng yuē tài bái jīng cǎi shí jiāng biān lāo yuè
yīng yuē méi gōng kuà 鹿 qián táng xiàn qiū fēng
méi gōng xiào yuè yuē líng juàn ruò xiǎo yǒu
jìn qiān qiū zhī liào zhī shì chéng zāi
jiǎ shēn hòu yōu yōu néng yòu néng liáo shēng bái suō yóu shì rén shì kǒng dàn xiān cháo cǎo tóng yīn rén wáng gōng táo jìng jié wén zhǎng jiē zuò míng xiào pín wèi zhī gòu jué rén wén jiā chuò zhě zài suī rán yán zhī cuò chuán
céng yíng shēng kuàng xiàng wáng zhī tóu shān yǒu rén yán zhāi kuàng yuē yǒu míng zhe shù hóng鸿 táo ān zhāng zhǎng gōng zhī kuàng
luán gāo shì zhǒng jìn yào yǒu xiàng míng nián nián shí zàng yuè shàng zhī shū
míng yuē qióng shí chóng dòu jīn máng biàn xiàn jīng lǎo lián zhàn zhuō涿 鹿 yàn lóng mén kāi shǐ chán dōng è饿 zhú yān néng kōng xué táo qián wǎng méi xún sān wài rén fāng xiǎo zhī zhōng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《自为墓志铭》是明末清初文学家、史学家张岱为自己所写的一篇墓志铭。在这篇墓志铭中,作者用近乎游戏的笔墨,以自嘲戏谑的口吻,写出心中的痛楚与伤痕。文中历数自己有“七不可解”,此外又有“八可称”“八不成”“六呼之”,面对这些铺天盖地的自嘲自蔑之辞,作者表面的自暴自弃之下,是一颗伤口永远无法愈合的心灵。张岱少有才情,经常得到先辈夸赞,自己本来也有建功立业的雄心,但随着家国的破亡,一切雄心壮志都付诸东流水。无论是生,还是死,都失去了意义,生死已经没有本质的区别,自然对死亡也就无须讳言,作者的达观中包含有深深的无奈。全文文笔自然,语言真挚。

作者简介

张岱

张岱(小品圣手)

明末清初史学家、文学家

张岱(1597—1679),字宗子,一字石公,号陶庵,山阴(今浙江省绍兴市)人。明末清初文学家。出生于仕宦世家,早年过着富裕的生活,喜爱游山玩水,通晓音乐戏剧。明亡后张岱曾参加抗清斗争,见大势已去,才隐居浙江剡溪山中,从事著述,不做清朝的官。他在散文上的造诣高,体裁广,文字清新,能把大量民间口语融入到散文之中。著有《陶庵梦忆》《西湖梦寻》《琅嬛文集》等。