鲁郡尧祠送窦明府薄华还西京

cháo méi guā biān kān
qiáng chóu xiàng chù jiǎo jīn wēi yáo nán
zhǎng yáng sǎo jiàn shí mén pēn zuò jīn shā tán
xiào kuā rén zhǐ jué jìng shān guāng shuǐ qīng lán
miào zhōng wǎng wǎng lái yáo běn xīn ěr
mén qián zhǎng guì shuāng shí rén yǒu huā
yín ān xiù wǎng huí lín guì shí míng fēng léi
yuǎn yān kōng cuì shí míng miè bái ōu luàn zhǎng fēi xuě
hóng tíng zi chì lán gàn liú huán zhuǎn qīng jǐn tuān
shēn chén bǎi zhàng dòng hǎi zhī yǒu jiāo lóng pán
jūn jiàn 绿 zhū tán shuǐ liú dōng hǎi 绿 zhū hóng fěn chén guāng cǎi
绿 zhū lóu xià huā mǎn yuán jīn céng zhī zài
zuó qiū shēng chāng lái dòng tíng luò sāo rén āi
suì jiāng sān shǎo nián bèi dēng gāo yuǎn wàng xíng shén kāi
shēng qián xiào qīng jiǔ dǐng wèi bēi tóng què tái
bái yún chuāng yǒu ěr wén shēng dàn huī shǒu
zhǎng fēng chuī yuè hǎi lái yáo quàn xiān rén bēi jiǔ
jiǔ zhōng hān xiāo xiàng fēn shāng lèi yáo yáo wén
lìng gāo yáo yōng huì héng zhí shàng qīng tiān huī yún
gāo yáng xiǎo yǐn zhēn suǒ suǒ shān gōng mǐng dīng
zhú lín zi dào shē lán tíng xióng ān kuā
yáo xiào shā shuǐ zhì jīn qiáo cuì kōng huā
ěr xiàng 西 qín dōng yuè zàn xiàng yíng zhōu fǎng访 jīn quē
lán tián tài bái ruò wèi sǎo shí shàng yuè
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《鲁郡尧祠送窦明府薄华还西京》是唐代大诗人李白创作的一首诗。此诗因尧祠以寄慨,借送行以发泄悒郁不平之气。先写诗人病起策马至尧祠,接着描写在尧祠所见的景象,再转写对历史与人生哲理的思索,最后写与故人临别相期。全诗跳跃的意象随情思的莫测变幻而组合,情感奔泻直下,夸张奇特,想象丰富,极具浪漫主义色彩。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。