和王介甫明妃曲二首·其一

rén ān wèi jiā shè liè wèi
quán gān cǎo měi cháng chù niǎo jīng shòu hài zhēng chí zhú
shuí jiāng hàn jià ér fēng shā qíng mào
shēn xíng zhōng guó rén shàng zuò guī
tuī shǒu wèi què shǒu rén gòng tīng jiē
yán liú luò tiān què chuán lái hàn jiā
hàn gōng zhēng àn xīn shēng hèn shēn shēng gèng
xiān xiān shǒu shēng dòng fáng xué xià táng
shí huáng yún chū sāi zhī shēng néng duàn cháng
复制 复制

作品简介

《和王介甫明妃曲二首》是宋代文学家欧阳修创作的杂言古诗组诗作品。其一由胡地习俗之异,写到昭君流落之苦,再写到明妃思归作曲。

作者简介

欧阳修

欧阳修

北宋政治家、文学家

欧阳修(1007—1072),字永叔,号醉翁,晚年 又号六一居士。吉水(今属江西)人。幼贫而好学。天圣八年(1030年)进士。曾任枢密副使、参知政事。因议新法与王安石不合,退居颍州知州。卒谥文忠。提倡古文,奖掖后进,为北宋古文运动领袖。散文富阴柔之美,为“唐宋八大家”之一。诗学韩愈、李白,古体高秀,近体妍雅。词婉丽,承袭南唐余风。曾与宋祁合修《新唐书》,并独撰《新五代史》。有《欧阳文忠公集》、《六一词》等。