东城高且长

dōng chéng gāo qiě cháng wēi xiāng shǔ
huí fēng dòng qiū cǎo 绿
shí gēng biàn huà suì
chén fēng huái怀 xīn shuài shāng
dàng fàng qíng zhì wéi jié shù
yàn zhào duō jiā rén měi zhě yán
luó cháng dāng qīng
yīn xiǎng bēi xián zhī zhù
chí qíng zhěng jīn dài chén yín liáo zhí zhú
wéi shuāng fēi yàn xián cháo jūn
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《东城高且长》是产生于汉代的一首文人五言诗,是《古诗十九首》之一。此诗通过对客居他乡的游子因触景伤情而引发内心遐想的描写,反映出诗人空虚孤独而无着落的苦闷与悲哀的情怀。全诗借梦抒情,思维开阔,尤其是结尾,含蓄蕴藉,情含其中。

作者简介

佚名

佚名

汉代身份不明或尚未了解姓名作者的统称。