适吴诗

shì jiù bāng xiá zhēng jiāng yáo dōng nán
xīn chuò shāng cuì wàng fēi fēi shēng jiàng
chéng zòng mài zuò chán
jìng wǎng cuò zhí xián xiān nìng yán yán
cán jiàn zhōu shàng xián
liáo xiāo yáo áo zuǎn zhòng zhōu liú
tǎng yún shǔ yuè suì shě chē
guò zhá yán líng qiú lián hǎi
suī chá guāng mào xìng shén líng xiū
wéi chūn huá mài hán yīng fāng xiù
āi mào shí mài mǐn fāng xiāng chòu
dào xīn huò zhǎng wěi jié yān jiū
kǒu xiāo xiāo shàn jiē kuāng kuāng shuí liú
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《适吴诗》是汉代梁鸿在齐鲁之间居留一段时期后,又去吴地,临行前所创作的诗歌。该诗有力地批判了当时丑陋的政治现实,诉说了贤才志士被压抑的苦闷。该诗全文与《楚辞》中的六字句相类,因每句都使用“兮”字,故可以骚体视之。全诗铺陈排叙,气势恢宏,格调苍劲。

作者简介

梁鸿

梁鸿

东汉隐士、诗人

梁鸿(?—?),东汉扶风平陵人,字伯鸾。受业太学,家贫而尚节介,博览无不通。娶孟光为妻,貌丑而贤,共入霸陵山中,以耕织为业。作《五噫之歌》,以讥刺时政,章帝使人追捕,逃亡齐鲁,后至吴,为人赁舂,妻为具食,举案齐眉。闭户著书,疾困而卒。