莺啼序·重过金陵

jīn líng dōu zuì hǎo yǒu zhū lóu tiáo jiē juàn yòu píng gāo kǎn wài shǎo jiā zhì gèng luò jǐn huā fēi jǐn yáng huā chūn chéng qiáo cuì wèn qīng shān sān guó yīng xióng liù cháo wěi
mài diàn kuí qiū huāng tái bài lěi 鹿 shǐ xián zhèng cháo chéng xié yáng yǐng tīng lóu tóu āi jiā yuàn jiǎo wèi jiǔ chóu xīn xiān zuì jiàn shēn yuè mǎn qín huái yān lóng hán shuǐ
cǎn cǎn lěng lěng qīng qīng dēng huǒ tóu shì kǎi shāng zhī xìng fèi jiāng yóu chàng tíng huā yīn wěi wěi shāng xīn qiān lèi hén xiàng kǒu qīng rèn wáng xiè jiù lín lín chūn jié lián hóng fěn chéng huī xiāo suǒ bái yáng fēng
yīn chóu tiě suǒ qiān xún màn chén jiāng huī shàn zhàng 西 chén biàn便 hǎo jiǎo jīn qīng tán dào chéng shì huí shǒu xīn tíng fēng jǐng jīn chǔ qiú duì shí tàn rén jiān jīn zhēn ér dōng fēng suì suì hái lái chuī zhōng shān zhòng cāng cuì
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《莺啼序·重过金陵》是南宋词人汪元量所作的一首词。全词第一片概括金陵总貌,接写登高远眺,却引出惨淡春景,显现词人强烈的主观感伤色彩;第二、三片词人放笔叙写,展现金陵城的各种萧瑟凄凉景色;第四片转入对史事的评述,借古喻今,对南宋的覆亡发出感慨,揭示其因。全词转接自然,针线绵密,各种手法融合妥帖,显示出词人笔力雄厚的功底。

作者简介

汪元量

汪元量

南宋末诗人、词人、宫廷琴师

汪元量(约1241—1317),字大有,号水云,钱塘(今浙江杭州)人。进士出身。宋度宗时,以善琴而为宫廷琴师。元军攻陷临安后,他随三宫被掳北上至元大都,其间常往狱中探视史天祥,彼此以诗唱和,成为知交。后出家为道士,始得放还南归,浪迹江湖,了却残生。其作品,格调凄恻哀怨。著有《水云集》《湖山类稿》,词集《水云词》。