东平路中遇大水

tiān zāi yǒu hūn diàn jīn qiū
lín yín chuān yuán hòng dòng hán tián chóu
zhǐ shì wèn yáng guà jīng zhōu
yǒng wàng jiāo bái yún yōu yōu
bàng yán沿 shuǐ zòng héng liú
chóng shé yōng shù 鹿 bēn xíng zhōu
jià suí lán 西 chéng qiú
shì xiāng zhěn mǐn shēng jiū jiū
réng lián xué piào xiàn yún qín yóu
nóng zhe lǎo shēng yīn yōu
shèng zhǔ dāng shēn rén miào táng yùn liáng chóu
cāng lǐn zhōng ěr gěi tián yīng shōu
xīn táo zhēng bēi chóu
zòng huái怀 shí shuí kěn lùn móu
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《东平路中遇大水》是唐代诗人高适创作的一首五言古诗,此诗描写了东平途中所见农村水灾惨象和农民无以为生的苦状,希望统治者赈灾免租,并慨叹自己济世之策不被采用,表现了其对人民疾苦的同情和急切用世的愿望。该诗运用纪实手法,注重细节刻画,形象组合繁密,颇具震撼人心的艺术力量。

作者简介

高适

高适

唐朝中期名臣、边塞诗人

高适(704—765),字达夫,一字仲武,渤海蓚(今河北景县)人。早年仕途失意。后来客游河西,先为哥舒翰书记,后历任淮南、四川节度使,终散骑常侍。封渤海县侯。其诗以七言歌行最富特色,笔力雄健,气势奔放。边塞诗与岑参齐名,并称“高岑”,风格也大略相近。有《高常侍集》。