水调歌头·焦山

tiě wèng xíng shì xiāng duì jīn jiāo cháng jiāng wàn dōng zhù xiǎo chuī juǎn jīng tāo tiān yún lái shuǐ fān shàng xià tiān gòng shuǐ xiāng yāo yuǎn xiù míng huì hǎo jǐng huà nán miáo
hùn suí chén fēn sòng wèi zhàn sūn cáo huí tóu qiān zǎi chén chī jué tíng gāo wéi yǒu tīng biān ōu guǎn rén jiān xīng fèi qīng xiāo ān shēn fēi shǒu xiè chén xiāo
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《水调歌头·焦山》是南宋词人吴潜创作的一首词,上片写景色十分壮阔开朗,下片怀古而生尘世之慨,但总体上并不消极。该词在写作上由写景、怀古和抒情三部分组成,一气舒卷,自然浑成,语言运用明净圆熟,意境高远清新。

作者简介

吴潜

吴潜

南宋中晚期名臣

吴潜(1196—1262),字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。嘉定十年(1217)进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。历任参知政事、右丞相兼框密使、封素国公。开庆元年(1259)元兵南侵时,被任为左丞相,封庆国公,改许国公。后被贾似道等排挤,罢相,请建昌军,徒潮州、福州。有《履斋遗集》、《履斋诗余》。