上阳白发人

shàng yáng rén shàng yáng rén hóng yán àn lǎo bái xīn
绿 jiān shǐ使 shǒu gōng mén shàng yáng duō shǎo chūn
xuán zōng suì chū xuǎn shí shí liù jīn liù shí
tóng shí cǎi bǎi rén líng luò nián shēn cán shēn
tūn bēi bié qīn chē zhōng jiào
jiē yún nèi biàn便 chéng ēn liǎn shì róng xiōng shì
wèi róng jūn wáng jiàn miàn bèi yáng fēi yáo
lìng qián pèi shàng yáng gōng shēng suì xiàng kōng fáng 宿
宿 kōng fáng qiū zhǎng zhǎng mèi tiān míng
gěng gěng cán dēng bèi yǐng xiāo xiāo àn chuāng shēng
chūn chí chí zuò tiān nán
gōng yīng bǎi zhuàn chóu yàn wén liáng yàn shuāng lǎo xiū
yīng guī yàn zhǎng qiāo rán chūn wǎng qiū lái nián
wéi xiàng shēn gōng wàng míng yuè dōng 西 bǎi huí yuán
jīn gōng zhōng nián zuì lǎo jiā yáo shàng shū hào
xiǎo tóu xié zhǎi shang qīng dài diǎn méi méi zhǎng
wài rén jiàn jiàn yīng xiào tiān bǎo nián shí shì zhuāng
shàng yáng rén zuì duō
shǎo lǎo shǎo lǎo liǎng
jūn jiàn shí xiàng měi rén yòu jiàn jīn shàng yáng bái
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《上阳白发人》是唐代诗人白乐天创作的一首政治讽喻诗。此诗通过描写一位上阳宫女长达四十馀年的幽禁遭遇,揭示了「后宫佳丽三千人」的悲惨命运,同时对封建帝王强制征选民间女子以满足自己淫欲的罪恶行径提出强烈的控诉。全诗兼用叙事、抒情、写景、议论等多种表达方式,音韵转换灵活,长短句错落有致,语言浅显,含义深刻,充分揭露了封建社会的黑暗。

作者简介

白居易

白居易(诗魔)

唐代现实主义诗人

白居易(772—846),字乐天,号香山居士,太原(今属山西)人。贞元进士,授秘书省校书郎。元和年间任左拾遗及左赞善大夫。后因上表请求严缉刺死宰相武元衡的凶手,得罪权贵,贬为江州司马。长庆初年任杭州刺史,宝历初年任苏州刺史,后官至刑部尚书。诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。和元稹并称“元白”,和刘禹锡并称“刘白”。有《白氏长庆集》传世。