登金陵雨花台望大江

jiāng lái cóng wàn shān zhōng shān shì jìn jiāng liú dōng
zhōng shān lóng 西 shàng làng chéng cháng fēng
jiāng shān xiāng xióng xiāng ràng xíng shèng zhēng kuā tiān xià zhuàng
qín huáng kōng huáng jīn jiā cōng cōng zhì jīn wàng
huái怀 yóu kāi jiǔ hān zǒu shàng chéng nán tái
zuò jué cāng máng wàn yuǎn huāng yān luò zhī zhōng lái
shí tóu chéng xià tāo shēng qiān qún shuí gǎn
huáng luò jìng xiáng tiě suǒ héng jiāng wèi wéi
qián sān guó hòu liù cháo cǎo shēng gōng què xiāo xiāo
yīng xióng chéng shí zhàn xuè liú hán cháo
shēng xìng féng shèng rén nán guó huò luàn chū píng shì xiū
cóng jīn hǎi yǒng wéi jiā yòng cháng jiāng xiàn nán běi
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《登金陵雨花台望大江》是明代诗人高启创作的一首七言古诗,这首诗是一支祖国统一的赞歌,作者登上金陵雨花台眺望长江滚滚东去,不禁触景生情,吊古思今,写下此诗表达了对国家一统、天下太平的向往。前八句描写了从台上眺望时所见景色,次四句承上叙述自己的怀古之情,接着八句是说从三国到六朝以这个地方为舞台发生了多次战乱,最后四句赞颂了朱元璋的新王朝并以祈愿和平作结。全诗笔力雄健,音韵铿锵,舒卷自如,气势纵横。

作者简介

高启

高启

元末明初诗人,文学家

高启(1336—1374),字季迪,号槎轩,长洲(今江苏苏州)人。明初受诏入朝修《元史》,授翰林院编修。洪武三年(1370)朱元璋拟委任他为户部右侍郎,他固辞不赴,返青丘授徒自给。他的诗兼采众家之长,无偏执之病,但从汉魏一直摹拟到宋人,又死于盛年,未能熔铸创造出独立的风格。他的诗反映人民生活的诗质朴真切,富有生活气息,吊古或抒写怀抱之作寄托了较深的感慨,风格雄劲奔放。有诗集《高太史大全集》,文集《凫藻集》,词集《扣舷集》。