长干行

qiè chū é zhé huā mén qián
láng zhú lái rào chuáng nòng qīng méi
tóng cháng gān liǎng xiǎo xián cāi
shí wéi jūn xiū yán wèi cháng kāi
tóu xiàng àn qiān huàn huí
shí shǐ zhǎn méi yuàn tóng chén huī
cháng cún bào zhù xìn shàng wàng tái
shí liù jūn yuǎn xíng táng yàn duī
yuè chù yuán shēng tiān shàng āi
mén qián chí xíng shēng 绿 tái
tái shēn néng sǎo luò qiū fēng zǎo
yuè dié lái shuāng fēi 西 yuán cǎo
gǎn shāng qiè xīn zuò chóu hóng yán lǎo
zǎo wǎn xià sān jiāng shū bào jiā
xiāng yíng dào yuǎn zhí zhì cháng fēng shā
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《长干行二首》是唐代诗人李白的组诗作品。这两首爱情叙事诗以商妇独白自述的手法,反映古代商人妻子的生活与情感。第一首诗描绘了商妇各个生活阶段的各个生活侧面,展现了一幅幅鲜明生动的画面,塑造出了一个对理想生活执着追求和热切向往的商贾思妇的艺术形象。

作者简介

李白

李白(诗仙)

唐代浪漫主义诗人

李白(701—762),字太白,号青莲居士。是屈原之后最具个性特色、最伟大的浪漫主义诗人。有“诗仙”之美誉,与杜甫并称“李杜”。其诗以抒情为主,表现出蔑视权贵的傲岸精神,对人民疾苦表示同情,又善于描绘自然景色,表达对祖国山河的热爱。存世诗文千余篇,有《李太白集》。