天台石梁雨后观瀑歌

yàn qiū zhī yān cāng cāng zhōng tiáo zhī léi láng láng kuāng zhī hào hào jiāng
wéi yǒu tiān tái zhī zài shí liáng rén gōng zhāng
néng chēng kāi wàn qiān zhàng fàng chū qīng xiāo jiǔ dào yín shuāng
lái zhèng zhí lián cháo liǎng shù fēng
sōng tāo yǒng qiān wàn zhòng bēn quán chōng duó yóu rén
zhòng gāng zhòng chéng zhèn diàn wàn chē zhēng yǐn lín
shān tóu cǎo dàn yǒu xiào cāng lóng yín
jǐn yuè huá shī湿 yuè gèng jiào
qiān shān wàn shān wéi yīn ěr pàn zhòng xiǎng jiē xiū
jìng zhōng shì jiāng tāo yún chuí hǎi
céng guān cháo gèng guān hào xiōng zhōng liǎng sāi
shì ěr tīng zhāi xīn sān jūn tiān
zào kuàng liáng qiān suǒ zhì jiāng shān zòng
shān sēng diào tóu xiào xiū dào yuè bīng miào
liè qióng níng liú hēi guāng zhōng xiàn线 kōng míng yǎo
céng bīng cuī tiān bēng chè kōng qíng hào
qián bīng liè hòu bīng chéng shān bǎi tuí dào
shì shí qiáo shēng yóu jué lǎo sēng zhàng qióng yōu tǎo
shān zhōng shèng chuán shān wài líng nán xiàng láng dào
yuè luò shān máng máng dàn jué shí liáng zhī xià yān cāng cāng léi láng láng xié fēng hào hào jiāng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《天台石梁雨后观瀑歌》是清代思想家魏源创作的一首七言古诗,这首诗描绘了天台山石梁飞瀑的壮观景象。诗的开头先举其他三处瀑布的各自特点,然后写天台石梁瀑布的奇异之处。再以种种夸张,描绘在怒风、连雨、千重松涛、重冈四合中的奔泉,瀑布声响如虎啸龙吟。在这些描写之后,通过与钱塘潮的对比,借老僧之口,特别举出天台石梁瀑布之奇尤其在于冰瀑之奇,作出天崩地裂、玉山颓倒等形容。诗中描绘的雨瀑、月瀑、冰瀑三组画面各呈异态,互相映衬,表现了诗人游览的心旷神怡和对大好河山的热爱之情。全诗结构严谨,层次分明,前后照应;语言雄丽明快,多次换韵,与奔泻跳腾的瀑布在内在神理上适相谐合。诗人运笔流畅,段落过渡自然,或正面实写,或侧面讲叙,表现风格具有流动变化之美。

作者简介

魏源

魏源

清代思想家、政治家、文学家

魏源(1794—1857),字默深,原名远达,又字墨生,别号良图。湖南邵阳人。道光二十四年(1844)进士,官至高邮知州。以诗闻名于当时,现存诗近千首,代表作品有《寰海》《秋兴》等组诗,抒发了爱国忧民的思想感情。其古体诗有近五百首,尤以五古擅长。他是晚清思想家、史学家,对后来的资产阶级改良运动有较大影响。有《古微堂诗文集》等著作二十余种。