河阳诗

huáng yáo róng tiān shàng lái lóu yǐng jìn zhōng tiān tái
lóng tóu xiè jiǔ shòu寿 bēi zhǔ rén qiǎn xiào hóng méi guī
dōng lái shí zhǎng gōu qiàn mái yún zi
qiū móu luán guāng hàn líng zǒu huáng chén
nán lǎo xīng xián zhēn zhū róng piān
xiāng zhōng dào mèng dào shuāi róng pāo liáng tiān
jiāo cái xiǎo zhuō jiá dié fēi huí mián báo
绿 xiù shēng náng jiàn rén kǒu hóng xiá shēn jué
yōu lán xīn xiāng huà qiǎn piāo sōng shuǐ
chǔ wēi jué zhú zhī gāo bàn xīn xiě mián zhǐ
líng shì hóng shǒu gōng hòu fáng diǎn bān bān hóng
nán yàn fēi jiǔ huā chuī 西 fēng
xiǎo lián chuàn duàn qīng tíng luó píng dàn yǒu kōng qīng
wān diào sān qiān nián lián fáng àn bèi jiāo lóng
shī湿 yín zhù jìng jǐng kǒu píng luán chāi yìng yuè hán zhēng zhēng
zhī guì shù zài chù xiān rén xià shuāng jīn jīng
bǎi chǐ xiāng fēng chā zhòng jìn yān hóng bàn róu 绿
bǎi láo shí duì yuè láng xiāng zhú qiān tiáo wèi shù
复制 复制

作品简介

《河阳诗》是唐代诗人李商隐创作的一首七言古诗。此诗以写景为主要内容,引用大量典故,并且化用大量唐代诗人李贺的诗句,通过奇诡多变的意象、纷繁的颜色、光影明暗的变化这些看似朦胧的画面和景象推进叙事,完成叙事的婉转反复,进而感伤自己所珍视女子被他人所弃的悲惨命运,生动地传达出作者悲伤、痛苦、愤懑、遗憾、同情的情绪。全诗语言工整典丽,风格奇幻瑰丽。

作者简介

李商隐

李商隐(七律圣手)

晚唐著名诗人

李商隐(813—858),字义山,号玉溪生,怀州河内(今河南沁阳)人。开成进士。曾任县尉、秘书郎和东川节度使判官等职。因受牛李党争影响,被人排挤,潦倒终身。所作咏史诗多托古以讽时政,无题诗很有名。擅长律绝,富于文采,构思精密,情致婉曲,具有独特风格。然有用典太多,意旨隐晦之病。与温庭筠合称“温李”,与杜牧并称“小李杜”。有《李义山诗集》。