谪龙说

fēng zi yán nián shí liù shí zài zhōu qún ér jiāo tíng shàng qǐng rán yǒu zhuì yǒu guāng rán zōu qiú bái wén zhī shǒu yáo zhī guān guì yóu shǎo nián hài qiě yuè zhī shāo xiá yān
pīng ěr yān yuē jūn tiān gōng xià shàng xīng chén yīn yáng báo péng lái xiū kūn lún ér zhě xīn chǐ ér zhé lái dāng jīn suī chén zhōng fēi ruò qiě hài ruò
zhòng kǒng ér tuì退 suì jiǎng shì yān jìn bēi shuǐ yǐn zhī chéng yún xiāo xiāo yīn qiú fǎn zhī huà chéng bái lóng huái xiáng dēng tiān zhī suǒ zhōng guài shén
fēi lèi ér xiá zhé zāi zi wàng rén shuō
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《谪龙说》是唐代文学家柳宗元被贬到永州后写的一篇寓言性质的小品文。作者在文中以谪龙自比,用轻蔑的态度回击了腐朽势力对自己的侮辱,表现了决不与那些“非其类”的人们同流合污的昂扬气概。文章内容神奇瑰丽,形象生动,富有浪漫主义色彩。

作者简介

柳宗元

柳宗元

唐代文学家、哲学家、散文家和思想家

柳宗元(773—819),字子厚,河东解(今山西运城)人,世称“柳河东”。贞元九年(793)进士,授集贤殿正字,调蓝田尉,拜监察御史。因参加王叔文集团,“永贞革新”失败后,被贬永州司马。十年后迁为柳州刺史,故又称“柳柳州”。病死任上。柳宗元与韩愈共倡古文运动,并称“韩柳”。其诗与韦应物并称“韦柳”。有《柳河东集》。