孟门山

shuǐ nán jìng běi xiàn chéng 西 西 shí yǒu fēng shān fēng shān 西 shí nán mèng mén shān lóng mén xiāng duì
shān hǎi jīng yuē mèng mén zhī shān shàng duō jīn xià duō huáng è niè shí
huái nán zi yuē lóng mén wèi liáng wèi záo chū mèng mén zhī shàng liú yǒu qiū líng gāo miè zhī míng yuē hóng shuǐ shū tōng wèi zhī mèng mén
tiān zi chuán yuē běi mèng mén jiǔ zhī dèng
mèng mén lóng mén zhī shàng kǒu shí wèi zhī è jiān mèng mén jīn zhī míng shí jīng shǐ záo zhōng shù guǎng广 jiā àn chóng shēn qīng fǎn hàn shí lín wēi ruò zhuì zhī rén yǒu yán shuǐ fēi shí záo ér néng shí xìn zāi
zhōng shuǐ liú jiāo chōng yún wǎng lái yáo guān zhě cháng ruò zhān rén kuī shēn shuǐ shàng bēn làng wàn xún xuán liú qiān zhàng hún hóng ruò shān téng jùn tuí lěi xià kǒu fāng zhī shèn zi xià lóng mén liú zhú fēi zhī zhuī
复制 复制

作品简介

《孟门山》是南北朝时期北魏地理学家郦道元创作的一篇散文。文章第一段概括介绍孟门山,由写水开始,黄河经屈县故城西,过风山,弯弯曲曲流经八十余里,到孟门山。第二段写孟门两岸山势及孟门一带水势,描绘出了河水奔腾、浊浪排空、一泻千里的景色。这篇散文文辞优美而绚丽,读之如身临其境。

作者简介

郦道元

郦道元

北魏时期官员、地理学家

郦道元(472—527),字善长,范阳涿州(今河北涿州)人。平东将军郦范之子,南北朝时期北魏官员、地理学家。任御史中尉、北中郎将等职,还做过冀州长史、鲁阳郡太守、东荆州刺史、河南尹等职务。执法严峻,后被北魏朝廷任命为为关右大使。北魏孝昌三年(527年),被萧宝夤部将郭子恢在阴盘驿所杀。撰《水经注》四十卷。其文笔隽永,描写生动,既是一部内容丰富多彩的地理著作,也是一部优美的山水散文汇集。另著《本志》十三篇及《七聘》等文,但均已失传。