袁州州学记

huáng èr shí yǒu sān nián zhì zhào zhōu xiàn xué wéi shí shǒu lìng yǒu zhé yǒu yǒu dān zhī shùn yǒu jiǎ guān jiè shī gǒu wén shū huò lián shù chéng wáng sòng xián shēng chàng ér jiào xíng
sān shí yǒu èr nián fàn yáng jūn zhī yuán zhōu shǐ zhì jìn zhū shēng zhī xué gōng quē zhuàng rén cái fàng shī xiào kuò shū wáng chēng shàng zhǐ tōng pàn yǐng chuān chén jūn shēn wén ér shì zhī xiāng jiù zi miào xiá ài gǎi wèi nǎi yíng zhì zhī dōng jué zào gāng jué wèi miàn yáng jué cái kǒng liáng diàn殿 táng mén yǒu è dān shēng shī yǒu shě páo lǐn yǒu bǎi ěr bèi bìng shǒu xié zuò gōng shàn qín chén zhǎn yuè míng nián chéng
shě cài qiě yǒu jiāng gòu shěn zhòng yuē wéi dài zhī xué kǎo zhū jīng jiàn qín shān 西 áo liù guó wàn shì liú shì ér guān mén shǒu jiàn jiāng mài jiàng kǒng hòu shī shū zhī dào fèi rén wéi jiàn ér wén yān ěr xiào chéng fēng shì chū róng xíng jiē xué shù huà zhī hòu yán líng xiàn cǎo máo wēi yán zhě zhé shǒu ér huǐ gōng liè zhèn zhǔ zhě wén mìng ér shì bīng qún xióng xiāng shì gǎn chén wèi shàng shù shí nián jiào dào zhī jié rén xīn jīn dài zāo shèng shén ěr yuán xián jūn ěr yóu xiáng jiàn rén zhī tiān xià zhì tán táo mín yǒu xìng yóu dāng zhàng jié wèi chén zhōng wèi zi xiào shǐ使 rén yǒu suǒ lài qiě yǒu suǒ shì suī cháo jiā jiào xué zhī ruò nòng jiǎo ér èr sān zi zhī xiū wèi guó zhě zhī yōu
nián shí zhì jiǎ xià mǒu yuè jiǎ zi
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《袁州州学记》是宋人李觏的名作,文章记叙了宋仁宗时,任袁州知州的祖无择看到学宫破损的现状,决定兴建新学宫的过程。学宫落成之刻举行的“释菜”祭孔仪式上,在宜春讲学的李觏大为感慨,遂发表了此篇文章,感慨申论。

作者简介

李觏

李觏

北宋哲学家、思想家、教育家、改革家

李觏(1009—1059),字泰伯,号盱江先生,北宋建昌军南城(今江西省抚州市南城县)人。他生当北宋中期“积贫积弱”之世,虽出身寒微,但能刻苦自励、奋发向学、勤于著述,以求安国济民。他俊辩能文,举茂才异等不中,讲学自给,来学者常数十百人。李觏博学通识,尤长于礼。他不拘泥于汉、唐诸儒的旧说,敢于抒发己见,推理经义,成为 “一时儒宗”。今存《直讲李先生文集》三十七卷,有《外集》三卷附后。