山中与裴秀才迪书

jìn yuè xià jǐng chàng shān shū guò xià fāng wēn jīng wěi gǎn xiāng fán zhé biàn便 wǎng shān zhōng gǎn pèi shān sēng fàn ér
běi shè xuán qīng yuè yìng guō dēng huá gāng wǎng shuǐ lún lián yuè shàng xià hán shān yuǎn huǒ míng miè lín wài shēn xiàng hán quǎn fèi shēng bào cūn chōng shū zhōng xiāng jiàn shí zuò tóng jìng duō nǎng xié shǒu shī jìng lín qīng liú
dāng dài chūn zhōng cǎo màn chūn shān wàng qīng tiáo chū shuǐ bái ōu jiǎo shī湿 qīng gāo mài lǒng zhāo gòu zhī yuǎn tǎng néng cóng yóu fēi tiān qīng miào zhě néng zhī xiāng yāo rán shì zhōng yǒu shēn yīn tuó huáng rén wǎng shān zhōng rén wáng wéi bái
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《山中与裴秀才迪书》是唐朝诗人王维所作的一篇散文,本为书信,因其有诗歌美感与韵律,成为唐朝文散名作。全文描绘了辋川的春色及冬色、月光下的夜色、隐约的城郭、等景物,静中有动,动中有静,写出了冬夜的幽深和春日的轻盈。

作者简介

王维

王维(诗佛)

唐朝著名诗人

王维(701—761),字摩诘,号摩诘居士,河东蒲州(今山西运城)人,有“诗佛”之称,与孟浩然合称“王孟”。开元进士。累官至给事中。前期写过一些以边塞题材的诗篇,但其作品最主要的则为山水诗,通过田园山水的描绘,宣扬隐士生活和佛教禅理;体物精细,状写传神,有独特成就。兼通音乐,工书画。有《王右丞集》。