骊山歌

jūn mén tiān shēn jiǔ zhòng jūn wáng zuò gōng
rén shēng nán chù shì ān wěn wèi lái shān zhōng
dào lián yún jiē jīn quē lóu guān yǐn yǐn héng cuì hóng
lín shēn àn jùn cháo dōng 西 láo liù lóng
liù lóng 西 xìng é méi zhàn bēi fēng biàn便 huá qīng yuàn
shang xiāo sàn kōng 鹿 lái yóu shì biàn
shàng cháo yuán chūn bàn lǎo mǎn luò huā rén sǎo
jié lóu gāo guà yáng zhǎng shēng diàn殿 shēng qīng cǎo
lián chǔ liǎng zhù tái wèi jiù kān bēi
zhǎng yáng zhà hàn xìng miǎn jiāng dōu lóu chéng suí
yóu lái liú lián duō sàng yàn ān zhèn yīn shē huò
sān fēng shí qiān suǒ jiè shān wáng guó
复制 复制

作品简介

《骊山歌》北宋诗人李廌创作的一首七言古诗。此诗前半写骊山华清宫景色,以昔日的富丽堂皇同眼下的冷落荒凉相对照,兴亡盛衰之思蕴寓景中。后半议论,插入吴王、楚王、炀帝宴安奢侈导致亡国的历史事实衬托唐事,将讽今之意抒写得淋漓尽致。全篇骈散结合,平仄韵交错,意脉流畅。

作者简介

李廌

李廌

北宋文学家

李廌(1059—1109),字方叔,号太华逸民,遂为华州(今陕西华县)人。少孤贫,谒苏轼于黄州求教,轼称其文,与范祖禹荐于朝,不果。中年绝意仕进,定居颍昌。喜论古今治乱,哲宗元祐中上《忠谏书》、《忠厚论》、《兵鉴》于朝。有《济南集》、《德隅斋画品》等。