豫章行苦相篇

xiàng shēn wéi bēi lòu nán zài chén
nán ér dāng mén duò shēng shén
xióng xīn zhì hǎi wàn wàng fēng chén
xīn ài wéi jiā suǒ zhēn
zhǎng táo shēn shì cáng tóu xiū jiàn rén
chuí lèi shì xiāng jué yún
tóu yán chǐ齿 jié zhū chún
guì bài shù qiè yán bīn
qíng tóng yún hàn kuí huò yǎng yáng chūn
xīn guāi shèn shuǐ huǒ bǎi è shēn
yán suí nián biàn zhàng duō hào xīn
wéi xíng yǐng jīn wéi qín
qín shí xiāng jiàn jué shēn chén
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《豫章行苦相篇》是魏晋时期文学家傅玄的诗作。此诗主要描述遭到遗弃的女子的“苦相”,对传统社会中女子的悲惨遭遇寄予了深切的同情,具有较广泛的社会意义。全诗语言简洁凝炼,风格温雅富丽。

作者简介

傅玄

傅玄

魏晋时期名臣、文学家、思想家

傅玄(217—278),字休奕,西晋北地泥阳人。三国魏末,州举秀才,除郎中,入选为著作郎。撰《魏书》。后迁弘农太守。入晋以后,拜散骑常侍,多次上书言事,陈事直切。性格峻急,不能容人之短。官至司隶校尉。今存《傅鹑斛》集。