阿房宫赋

liù wáng hǎi shǔ shān ē páng chū sān bǎi tiān shān běi gòu ér 西 zhé zhí zǒu xián yáng èr chuān róng róng liú gōng qiáng lóu shí láng yāo màn huí yán gāo zhuó bào shì gōu xīn dòu jiǎo pán pán yān qūn qūn yān fēng fáng shuǐ chù zhī qiān wàn luò cháng qiáo wèi yún lóng dào xíng kōng hóng gāo míng zhī 西 dōng tái nuǎn xiǎng chūn guāng róng róng diàn殿 lěng xiù fēng zhī nèi gōng zhī jiān ér hòu
fēi pín yìng qiáng wáng huáng sūn lóu xià diàn殿 niǎn lái qín zhāo xián wéi qín gōng rén míng xīng yíng yíng kāi zhuāng jìng 绿 yún rǎo rǎo shū xiǎo huán wèi liú zhǎng zhī shuǐ yān xié héng fén jiāo lán léi tíng zhà jīng gōng chē guò yuǎn tīng yǎo zhī suǒ zhī róng jìn tài yán màn yuǎn shì ér wàng xìng yān yǒu jiàn zhě sān shí liù nián
yàn zhào zhī shōu cáng hán wèi zhī jīng yíng chǔ zhī jīng yīng shì nián piāo lüè rén dié shān dàn néng yǒu shū lái jiān dǐng chēng shí jīn kuài zhū zhì qín rén shì zhī shèn jiē rén zhī xīn qiān wàn rén zhī xīn qín ài fēn shē rén niàn jiā nài zhī jìn zhū yòng zhī shā shǐ使 dòng zhī zhù duō nán zhī nóng jià liáng zhī chuán duō shàng zhī gōng dīng tóu lín lín duō zài zhī fèng cān duō zhōu shēn zhī zhí lán héng jiàn duō jiǔ zhī chéng guō guǎn xián ōu duō shì rén zhī yán shǐ使 tiān xià zhī rén gǎn yán ér gǎn zhī xīn jiāo shù jiào hán chǔ rén lián jiāo
miè liù guó zhě liù guó fēi qín qín zhě qín fēi tiān xià jiē shǐ使 liù guó ài rén qín shǐ使 qín ài liù guó zhī rén sān shì zhì wàn shì ér wéi jūn shuí ér miè qín rén xiá āi ér hòu rén āi zhī hòu rén āi zhī ér jiàn zhī shǐ使 hòu rén ér āi hòu rén
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《阿房宫赋》是唐代文学家杜牧创作的一篇借古讽今的赋体散文,杜牧通过描写阿房宫的兴建及其毁灭,生动形象地总结了秦朝统治者骄奢亡国的历史经验,向唐朝统治者发出了警告,表现出一个封建时代正直的文人忧国忧民、匡世济俗的情怀。全文运用了想像、比喻与夸张等手法以及描写、铺排与议论等方式,骈句散行,错落有致。

作者简介

杜牧

杜牧

唐代杰出诗人、散文家

杜牧(803—852),字牧之,号樊川居士,京兆万年(今陕西西安)人,宰相杜佑之孙。太和二年(828年)进士,曾为江西观察使、宣歙观察使沈传师和淮南节度使牛僧孺的幕僚,历任监察御史,黄州、池州、睦州刺史,后入为司勋员外郎,官终中书舍人。以济世之才自负。诗文中多指陈时政之作。写景抒情的小诗,多清丽生动。人谓之小杜,和李商隐合称“小李杜”,以别于李白与杜甫。有《樊川文集》二十卷传世。