竹枝词九首(并引)

bái chéng tóu chūn cǎo shēng bái yán shān xià shǔ jiāng qīng
nán rén shàng lái běi rén shàng dòng xiāng qíng
èr
shān táo hóng huā mǎn shàng tóu shǔ jiāng chūn shuǐ pāi shān liú
huā hóng shuāi shì láng shuǐ liú xiàn shì nóng chóu
sān
jiāng shàng zhū lóu xīn qíng ráng 西 chūn shuǐ wén shēng
qiáo dōng qiáo 西 hǎo yáng liǔ rén lái rén chàng xíng
chū sān gān竿 chūn xiāo jiāng tóu shǔ zhù lán ráo
píng kuáng shū zhǐ jiā zhù chéng dōu wàn qiáo
liǎng àn shān huā shì xuě kāi jiā jiā chūn jiǔ mǎn yín bēi
zhāo jūn fāng zhōng duō bàn yǒng ān gōng wài qīng lái
liù
chéng 西 mén qián yàn duī nián nián làng néng cuī
ào nǎo rén xīn shí shǎo shí dōng 西 lái
táng cáo cáo shí èr tān zhōng dào lái nán
zhǎng hèn rén xīn shuǐ děng xián píng lán
xiá cāng cāng yān shí qīng yuán zài zuì gāo zhī
chóu rén cháng duàn yóu lái shì shēng bēi
jiǔ
shān shàng céng céng táo huā yún jiān yān huǒ shì rén jiā
yín chuàn jīn chāi lái shuǐ zhǎng dāo duǎn shāo shē
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《竹枝词九首》是唐代文学家刘禹锡的组诗作品。竹枝词原是古代四川东部人口头传唱的一种民歌。刘禹锡的这组民歌体诗在形式上都是七绝,可以看成是一组诗,但在写法上与诗作有所不同,有人认为这是早期的词作。这些作品都寓情于景,感情色彩也各有侧重,一方面既有民风习俗,另一方面又有个人境遇。

作者简介

刘禹锡

刘禹锡(诗豪)

唐代文学家、哲学家

刘禹锡(772—842), 字梦得,洛阳(今属河南)人。贞元间擢进士第,登博学宏辞科。授监察御史。曾参加王叔文集团,反对宦官和藩镇割据势力,被贬朗州司马,迁连州刺史。后以裴度力荐,任太子宾客,加检校礼部尚书。世称刘宾客。和柳宗元交谊甚深,人称“刘柳”;又与白居易多所唱和,并称“刘白”。其诗通俗清新,善用比兴手法寄托政治内容。有《刘梦得文集》。