泰州海陵县主簿许君墓志铭

jūn huì píng bǐng zhī xìng shì cháng shì jiā suǒ wèi jīn tài zhōu hǎi líng xiàn zhǔ 簿 zhě jūn xiōng yuán xiāng yǒu ài chēng tiān xià ér shǎo zhuō luò shàn biàn shuō xiōng zhì lüè wèi dāng shì rén suǒ bǎo yuán shí cháo tíng kāi fāng lüè zhī xuǎn zhāo tiān xià néng zhī shì ér shǎn 西 shuài fàn wén zhèng gōng zhèng wén gōng zhēng jūn suǒ wèi shū jiàn shì zhào shì wèi tài miào zhāi láng ér xuǎn tài zhōu hǎi líng xiàn zhǔ 簿 guì rén duō jiàn jūn yǒu cái shì shì zhī zhōu xiàn jūn cháng kǎi rán yǒu suǒ wèi rán zhōng yòng zhì néng āi
shì yǒu shì xíng xiào kùn ér huǐ jiē zhòng rén zhī qiú ér yǒu suǒ dài hòu shì zhě ruò zhì móu gōng míng zhī shì kuī shí yǎng shì zhī huì ér zhé zhě nǎi shèng shù biàn wàn ér qióng yòng shuō zhī shí móu duó sān jūn ér yòu zhī guó yòu shuō zāi jiē yǒu suǒ dài ér zhě zhī zhī
jūn nián shí jiǔ jiā yòu mǒu nián mǒu yuè mǒu jiǎ zi zàng zhēn zhōu zhī yáng zi xiàn gān xiāng mǒu suǒ zhī yuán rén shì zi nán guī shì zhāng zhēn zhōu cān jūn tài miào zhāi láng lín jìn shì zi rén jià èr rén jìn shì zhōu fèng xiān tài zhōu tài xìng xiàn lìng táo shùn yuán
míng yuē yǒu ér zhī ér zhǐ zhī jūn ér shuí huò shǐ使 zhī
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《泰州海陵县主簿许君墓志铭》是宋代政治家、文学家王安石创作的墓志铭,这篇墓志铭主要是哀悼许平有才能而屈居下位的悲剧。第一段写许君有大才却终不得用的事实;第二段以离俗独行之士和趋势窥利之士的不遇,来衬托许君的不得志;第三段写许君的后事;第四段铭文只二十余字,概括许平一生遭遇,隐含强烈的悲愤。全文议论较多,情调慷慨悲凉。

作者简介

王安石

王安石

北宋政治家、文学家、思想家、改革家

王安石(1021—1086),字介甫,号半山,抚州(今江西抚州市东乡县上池)人。与“韩愈、柳宗元”等,并称“唐宋八大家”。熙宁二年(1069年)提为参知政事,从熙宁三年起,两度任同中书门下平章事,推行新法。熙宁九年罢相后,隐居,病死于江宁(今江苏南京市)钟山,谥号“文”,又称王文公。其政治变法对北宋后期社会经济具有很深的影响,已具备近代变革的特点,被列宁誉为是“中国十一世纪伟大的改革家”。