老杜浣花溪图引

shí liú luò jǐn guān chéng rén zuò yǐn yǎn wèi qīng
fāng 西 jié máo bǎi huā tán shuǐ zhuó guān yīng
wèi xīn zhàn kōng pán xiōng zhōng shū wàn juǎn
tàn dào huáng qián lùn shī wèi jué guó fēng yuǎn
gàn zhēng róng àn xiàn líng wéi quǎn
lǎo zhì zi yǎn qián mèi piāo líng xiāng jiàn
gōng zhēn rén yuán wēng yǒu kěn bo lín
lín jiā yǒu jiǔ yāo jiē niǎo lái xiāng qīn
huàn huā jiǔ chuán sàn chē qiáng yuán zhǔ kàn táo
zōng wén shǒu jiā zōng luò jiǎn tuó zuì
yuàn wén jiě ān tuō dōu móu lǎo yòng qiān hóu
zhōng yuán wèi píng ān bào zuì méi cuán wàn guó chóu
shēng xiāo qiáng fěn luò píng shēng zhōng jīn
ér shī jiǎo yóu kǒng xǐng lái yǒu xīn zuò
cháng shǐ使 shī rén bài huà jiān jiāo xián qiān
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《老杜浣花溪图引》是宋代书法家、文学家黄庭坚创作的一首七言诗。此诗通过对浣花图意的描写、想象,成功刻画了大诗人杜甫的形象,歌颂了他的爱国精神。全诗多以杜诗语句表现杜甫的性格,将杜甫一生忧国忧民的心事表现得淋漓尽致,思想深刻。

作者简介

黄庭坚

黄庭坚

北宋文学家、书法家、江西诗派开山之祖

黄庭坚(1045—1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西修水)人。治平年间进士。宋哲宗时以校书郎为《神宗实录》检讨官,迁著作佐郎。后因修史“多诬”遭贬。早年以诗文受知于苏轼,与张耒、晁补之、秦观并称“苏门四学士”。与苏轼齐名,世称“苏黄”。诗以杜甫为宗,有“夺胎换骨”、“点铁成金”之论,风格奇硬拗涩,开创江西诗派,在宋代影响颇大。又能词。兼擅行书、草书,为“宋四家”之一。有《山谷集》《山谷琴趣外篇》。