滕王阁序

zhāng jùn hóng xīn xīng fēn zhěn jiē héng jīn sān jiāng ér dài kòng mán jīng ér yǐn ōu yuè huá tiān bǎo lóng guāng shè niú dǒu zhī rén jié líng xià chén fán zhī xióng zhōu liè jùn cǎi xīng chí tái huáng zhěn xià zhī jiāo bīn zhǔ jìn dōng nán zhī měi yán gōng zhī wàng yáo lín wén xīn zhōu zhī fàn chān wéi zàn zhù shí xún xiū xiá shèng yǒu yún qiān féng yíng gāo péng mǎn zuò téng jiāo fèng mèng xué shì zhī zōng diàn qīng shuāng wáng jiāng jūn zhī jiā jūn zuò zǎi chū míng tóng zhī gōng féng shèng jiàn
shí wéi jiǔ yuè shǔ sān qiū lǎo shuǐ jìn ér hán tán qīng yān guāng níng ér shān yǎn cān fēi shàng fǎng访 fēng jǐng chóng ē lín zhī cháng zhōu tiān rén zhī jiù guǎn céng luán sǒng cuì shàng chū chóng xiāo fēi liú dān xià lín tīng zhǔ qióng dǎo 屿 zhī yíng huí guì diàn殿 lán gōng gāng luán zhī shì
xiù diāo méng shān yuán kuàng yíng shì chuān hài zhǔ yán zhōng míng dǐng shí zhī jiā jiàn jīn qīng què huáng lóng zhī zhú yún xiāo cǎi chè míng luò xiá fēi qiū shuǐ gòng cháng tiān zhōu chàng wǎn xiǎng qióng péng zhī bīn yàn zhèn jīng hán shēng duàn héng yáng zhī
yáo jīn chàng xìng chuán fēi shuǎng lài ér qīng fēng shēng xiān níng ér bái yún è suī yuán 绿 zhú líng péng zhī zūn shuǐ zhū huá guāng zhào lín chuān zhī měi èr nán bìng qióng miǎn zhōng tiān yóu xiá tiān gāo jiǒng jué zhòu zhī qióng xìng jìn bēi lái shí yíng zhī yǒu shù wàng cháng ān xià kuài yún jiān shì ér nán míng shēn tiān zhù gāo ér běi chén yuǎn guān shān nán yuè shuí bēi shī zhī rén píng shuǐ xiāng féng jìn shì xiāng zhī huái怀 hūn ér jiàn fèng xuān shì nián
jiē shí yùn mìng duō chuǎn féng táng lǎo guǎng广 nán fēng jiǎ cháng shā fēi shèng zhǔ cuàn liáng hóng鸿 hǎi míng shí suǒ lài jūn jiàn rén zhī mìng lǎo dāng zhuàng nìng bái shǒu zhī xīn qióng qiě jiān zhuì qīng yún zhī zhì zhuó tān quán ér jué shuǎng chù zhé yóu huān běi hǎi suī shē yáo jiē dōng shì sāng fēi wǎn mèng cháng gāo jié kōng bào guó zhī qíng ruǎn chāng kuáng xiào qióng zhī
sān chǐ wēi mìng jiè shū shēng qǐng yīng děng zhōng jūn zhī ruò guàn yǒu huái怀 tóu zōng què zhī cháng fēng shě zān bǎi líng fèng chén hūn wàn fēi xiè jiā zhī bǎo shù jiē mèng shì zhī fāng lín tíng dāo péi duì jīn pěng mèi tuō lóng mén yáng féng líng yún ér zhōng zòu liú shuǐ cán
shèng cháng shèng yán nán zài lán tíng qiū lín bié zèng yán xìng chéng ēn wěi jiàn dēng gāo zuò shì suǒ wàng qún gōng gǎn jié huái怀 gōng shū duǎn yǐn yán jūn yùn chéng qǐng pān jiāng qīng hǎi yún ěr
téng wáng gāo lín jiāng zhǔ pèi míng luán
huà dòng zhāo fēi nán yún zhū lián juǎn 西 shān
xián yún tán yǐng yōu yōu huàn xīng qiū
zhōng jīn zài jiàn wài cháng jiāng kōng liú
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《滕王阁序》是唐代文学家王勃创作的一篇骈文。文章由洪都的地势、人才写到宴会,写滕王阁的壮丽,眺望的广远,扣紧秋日,景色鲜明;再从宴会娱游写到人生遇合,抒发身世之感;接着写作者的遭遇并表白要自励志节,最后以应命赋诗和自谦之辞作结。全文表露了作者的抱负和怀才不遇的愤懑心情。文章除少数虚词以外,通篇对偶。句法以四字句、六字句为多,对得整齐;又几乎是通篇用典,用得比较自然而恰当,显得典雅而工巧。

作者简介

王勃

王勃(诗杰)

唐朝文学家

王勃(650—676),字子安,绛州龙门(今山西河津)人。隋末学者文中子王通之孙,唐代诗人。年十四,举幽素科,授朝散郎。因作文得罪唐高宗而被放逐,漫游于蜀中。后补虢州参军,犯死罪,遇赦,革职。年二十七,因渡南海探望父亲,溺水受惊而死。工诗能文,与杨炯、卢照邻、骆宾王齐名,并称“初唐四杰”。