鬻女谣

yáng zhōu niǎo niǎo hóng lóu sǔn yín zhēng xiǎng fēng
xiù diāo mào bái miàn láng bǎo diāo lóng cuì
lěng guān ào huáng wěn wén chǎng
píng shēng wán chūn fēng xiāng
dào féng cǎn dàn bēi fēng tiān
huāng cūn bái féng huáng hūn wén xiào guǐ
mén ài bīng xuě chūn fēng xiù chū huā liù zhū
rén kuā yán zhòng jīn jīn è饿 zhǎng
bēi lèi jǐn huáng gàn xiàn guān xiàn guān ěr yán
jīn dài jùn tài shǒu zuì bǎo wèn mín shí jiān
chuán wén guān shǎn yóu yōu hàn huāng dōng nán zhōu
yàn jiào áo áo dài shí shí xiū
hàn gōng yǒu chū tiān rán qīng niǎo fēi xià shén shū chuán
róng zhàng nuǎn chūn yún xiǎo lóu shū yín xuán
chéng ēn yòu shàng yún chē zhī zhǎng
yuàn féng zhāo dài mín ér tóng pāi shǒu kāng
复制 复制

作品简介

《鬻女谣》是元代诗人萨都剌创作的一首诗。此诗通过对老百姓以出卖自己的亲生女儿来寻求活命这种典型情景的描绘、渲染,表达了诗人对社会底层人民不幸遭遇的同情以及对社会贫富悬殊的强烈不满之情。全诗主要运用层层递进的对比手法,表现出现实主义的力量,同时也焕发着人道主义的光彩。

作者简介

萨都剌

萨都剌

元代诗人、画家

萨都刺(1272—1355),字天锡,号直斋,蒙古族,父因军功居雁门(今山西代县),故为雁门人。泰定进士,授翰林应奉,后出任南御史台掾、淮西宪司经历等职。弃官后隐居安庆司空山。诗多写自然景色,清新绮丽。有《雁门集》。