石涧记

shí zhī shì qióng shàng yóu qiáo 西 běi xià shān zhī yīn mín yòu qiáo yān shuǐ zhī bèi shí sān zhī gèn shí wèi liǎng ruò chuáng ruò táng ruò chén yán ruò xiàn kǔn ào shuǐ píng shàng liú ruò zhī wén xiǎng ruò cāo qín
xiǎn ér wǎng zhé zhú jiàn sǎo chén pái luó chuáng shí jiǔ zhī jiāo luò zhī liú chù zhī yīn jiē zài chuáng xià cuì zhī lóng lín zhī shí jūn yīn shàng zhī rén yǒu hòu zhī lái zhě yǒu néng zhuī zhī jiàn zhī shí tóng
yóu ér lái zhě xiān shí hòu shí jiàn yóu bǎi jiā lài shàng ér lái zhě xiān shí jiàn hòu shí jiàn zhī qióng zhě jiē chū shí chéng cūn dōng nán jiān zhě shù yān shàng shēn shān yōu lín qiào xiǎn dào xiá qióng
复制 复制
朗读 朗读

作品简介

《石涧记》为唐代文学家柳宗元创作的一篇散文,为《永州八记》的第七篇。文章着重写石态水容,写涧中石和树的特色,描绘了石涧溪石的千姿百态,清流激湍,翠羽成荫,景色美丽宜人,表达了作者热爱自然,钟情山水的情怀,同时又书写了胸中愤郁,对自己的遭遇表示叹息和苦闷。

作者简介

柳宗元

柳宗元

唐代文学家、哲学家、散文家和思想家

柳宗元(773—819),字子厚,河东解(今山西运城)人,世称“柳河东”。贞元九年(793)进士,授集贤殿正字,调蓝田尉,拜监察御史。因参加王叔文集团,“永贞革新”失败后,被贬永州司马。十年后迁为柳州刺史,故又称“柳柳州”。病死任上。柳宗元与韩愈共倡古文运动,并称“韩柳”。其诗与韦应物并称“韦柳”。有《柳河东集》。